Tình yêu của vợ chồng già khi người vợ cấp cứu tại viện
Bà được đưa vào phòng cấp cứu, ông đứng lặng im, một tay nắm chặt tay bà, một tay cầm giỏ xách và đôi dép của vợ.
20 phút trôi qua, ông vẫn giữ tay vợ mình, khi bác sĩ mời ông ra ngoài để tiếp tục cấp cứu cho bà, ông nhẫn nại:
– Cho tôi đứng với bà ấy thêm tí nữa nhé. Vài phút thôi, tôi muốn nói với bà ấy mấy câu. Tôi cảm ơn bác sĩ.
Cúi xuống bà, ông thì thào:
– Các con thương bà lắm, đòi vô hoài, nhưng tôi đứng bên bà, tôi mới yên tâm. Bà đừng lo, tôi đứng ngay phía cửa đằng kia, vẫn luôn thấy bà đấy.
Tự hỏi con người ta phải trải qua biết bao nhiêu bão giông tuổi trẻ, để đổi lấy một cái nắm tay lúc về già?