Thợ cắt tóc, mát xe như em có dễ lấy chồng không ạ
Có rất nhiều nghề trên đời được ví như “làm dâu trăm họ”, giống như công việc mà em đang làm. Người ta cứ xì xào rằng “ôi nó sướng, làm cái nghề ăn trắng mặc trơn, thích dậy lúc nào thì dậy, quần là áo lượt tóc tai ăn chơi. Tết đến làm 1 ngày bằng người ta cày cả tháng, được cả trăm triệu”. Nghề gì mà sướng?
Vâng, nó đơn giản là “cắt tóc gội đầu” thôi. Ở quê, con gái xong cấp 3 thì thường học luôn nghề gì đó rồi đi làm cho nhanh, nên em xin mẹ đi học nghề làm tóc. Bố mẹ cũng đồng ý. Ngày ấy nhà không có điều kiện, khó khăn vất vả, nên em nghĩ học ĐH chắc sẽ tốn kém. Sau mẹ bốc thuốc nam thì khá hơn, dư dả hơn một chút, thì em cũng thoát ly gia đình, tự lo cho bản thân.
Hồi ấy, một mình ở Hà Nội xoay sở đủ thứ, lần đầu tiên xa nhà như thế, em đã rất cố gắng và chăm chỉ để thạo nghề. Chỗ đào tạo chỉ cho thực hành trên ma nơ canh, thiếu kinh nghiệm thực tế, vất vả, tiền chưa kiếm được đồng nào, thân gái đất khách, có nhiều khó khăn tủi cực mà chỉ em mới hiểu. Đến lúc học xong, đi làm, mấy tháng đầu em chẳng được nhận một đồng lương nào
Đấy, mọi người nhìn cũng đủ hiểu, đặc thù của nghề cắt tóc gội đầu này là cả ngày phải sờ vào nước, mùa đông cũng như mùa hè. Kể cả da dày đến mấy, tay đẹp đến mấy, con trai cũng như con gái, suốt ngày sờ nước, trộn với cả hóa chất làm tóc, tay đều bị nứt nẻ, khô ráp sần sùi.
Ngoài cái đau cơ thể do “sinh nghề tử nghiệp”, em còn từng trải qua cảm giác đau lòng, ấm ức khi bị người khác chê bai, dè bỉu. Ấy là hồi em mới vào nghề, còn xuân sắc lắm, về quê hay đi đâu, ai cũng hỏi em làm nghề gì. em bảo “cháu làm cắt tóc gội đầu”, chỉ nghe mỗi vậy thôi họ đã nhìn em bằng ánh mắt khác, túm tụm vào nhau xì xào. em đoán rằng họ nghĩ “cái con bé này trông thế mà lại làm cái nghề chả đứng đắn gì”. Không đứng đắn ở chỗ nào? Đó là chỗ trước nay nhiều nơi mở tiệm cắt tóc gội đầu, massage nhưng thực ra là trá hình cho các loại “dịch vụ sung sướng” khác, khiến nhiều bà nội trợ ghét ra mặt, mặc định trong đầu là gái làm thuê tiệm cắt tóc chả tử tế gì.
Biết rằng chọn cái nghề làm dâu thiên hạ, vất vả cực khổ trăm bề, lại phải chịu nhiều định kiến sau lưng, nhưng em không buồn hay nản chí. Dù có thế nào thì cuộc sống vẫn diễn ra và em tin sẽ sẽ tìm được cho mình một người yêu thương, và gia đình hạnh phúc