Chủ Nhật, Tháng Ba 26, 2023
HomeCuộc sốngBài học cuộc sống: Câu chuyện ly nước của ông lão bán...

Bài học cuộc sống: Câu chuyện ly nước của ông lão bán bánh bao

Bài học cuộc sống: Câu chuyện ly nước của ông lão bán bánh bao

Bài học cuộc sống Câu chuyện ly nước của ông lão bán bánh bao

Có một ông lão bán bánh bao ở đầu làng suốt cả chục năm. Một ngày, vị khách tới ăn bánh bao tại quán có xin một một ly nước lọc để uống cho đỡ khô cổ. Ông lão hiền hòa gật đầu, nhưng một lúc sau, ông chỉ rót mỗi một nửa ly cho vị khách đó. Sau đó ông hỏi khách rằng: “Nếu cậu đang lạc đường giữa sa mạc, sắp chết vì khát, Thượng đế xuất hiện và cho cậu một ly đầy nước. Thế nhưng, do quá mệt mà run tay, cậu lại đánh đổ nửa ly xuống đất. Vào lúc đó, cậu sẽ làm thế nào?”.

Vị khách nghĩ đến cơn khát của mình nếu nhân lên gấp bội, lập tức tức giận nói: “Lúc đó, chắc cháu chỉ muốn chặt luôn cái tay này luôn cho xong. Đáng lẽ đã khát biết bao nhiêu, vậy mà run tay một cái, tất cả chỉ còn lại một nửa. Đúng là lãng phí của trời”.

Ông lão bán bánh cười một lúc rồi nói tiếp: “Câu hỏi này, tôi đã hỏi rất nhiều vị khách. 100 người phải có đến 99 người trả lời như cậu. Chỉ có đúng một câu trả lời khác mà thôi”.

Vị khách thấy lạ bèn hỏi lại: “Có người trả lời khác nữa sao?”.

Ông lão mới đáp: “Có chứ, cậu nhóc ấy ngày xưa cũng ăn bánh bao của lão suốt; bây giờ thì thành đạt lắm, thành giám đốc ngân hàng rồi, lâu lắm cũng chưa gặp lại. Hồi đó, tôi vừa hỏi cái, cậu ta đã trả lời luôn rằng; vậy thì cháu phải cảm ơn thượng đế vì mình vẫn còn nửa chén nước để duy trì sinh mạng”.

Có thể thấy, cùng rơi vào trường hợp mất đi nửa chén nước trong tình trạng tính mạng nguy hiểm; những người bi quan chỉ thấy sự tuyệt vọng vì tầm nhìn của họ tập trung vào một nửa phần nước đã mất đi.

Còn đối với người lạc quan, họ nhìn vào được phần nước còn lại trong cốc, trân trọng những giá trị mình đã giữ được. Đó là biểu hiện của một người có bản lĩnh mạnh mẽ và trưởng thành về mặt tư duy. Họ có mục tiêu hướng về tương lai nhưng không bao giờ quên trân trọng hiện tại. Họ có dục vọng tiến về phía trước để đạt được nhiều thứ tốt hơn nhưng sẽ không bao giờ trở nên tham lam vô độ, không biết điểm dừng, cuối cùng đánh mất cả hạnh phúc trong tay.

Trong một góc nhìn khác, cuộc sống giống như một câu hỏi trắc nghiệm với hai hướng đi hoàn toàn khác biệt nhau. Với người yếu đuối, họ chọn cách oán giận bất mãn, chìm trong lối tư duy bi quan.

Còn với người mạnh mẽ và thành đạt, họ luôn lựa chọn đối đầu và chấp nhận sự thật. Thay vì oán giận những thứ mình mất đi, chúng ta phải biết cách tận dụng những gì mình đang có để đạt được thành tựu cao hơn và xa hơn trên con đường thành công.

” Nước ngày đêm chảy xiết, anh dũng mà tiến về phía trước, chảy qua rót đầy những chỗ trũng, hố sâu, gặp núi tự biết chuyển mình, gặp vật ngăn cách tự biết đảo chiều dòng chảy, không sợ gian nan hiểm trở, không sợ khúc chiết, hăm hở tiến lên không ngừng” .